Đọc truyện Ông Xã Bệnh Kiều Là Mị Ma – Chương 7: 7.
Đã không ưa tôi, vậy thì cứ nhìn tôi sống tốt đi.
Sau khi tôi thay lễ phục xong, những dòng bình luận đã lâu không xuất hiện cũng hiện lên:
【Nữ phụ cẩn thận đấy, nữ chính cũng có mặt trong buổi tiệc này, theo cốt truyện, đây là giai đoạn nữ chính và nam phụ phát triển tình cảm.】
【Thật không hiểu tại sao fan của Trần Lật Lật ngày càng nhiều, thậm chí còn có nhiều người muốn cứu cô ta, đừng quên những chuyện xấu cô ta từng làm đâu phải là giả.】
【Ha, bởi vì chúng tôi đều là những người làm công ăn lương, không thể đồng cảm với loại tình tiết Mary Sue cả thế giới đều yêu nữ chính phế vật, không quan tâm đến sống chết của vai phụ thế này, hơn nữa, nữ chính điên rồ kia cũng chẳng phải thứ gì tốt đẹp.】
“Nếu em hối hận, anh sẽ ở nhà với em.”
Tống Hoài Nam ôm tôi từ phía sau, trong gương xuất hiện một đôi trai tài gái sắc, xứng đôi đến lạ.
Tôi: “Không sao, mặt em dày, đi thôi.”
…
Tôi đã chuẩn bị tâm lý sẽ gặp người quen ở buổi tiệc.
Nhưng không ngờ, người đầu tiên tôi nhìn thấy lại là cha mẹ tôi.
Tô Đinh vốn luôn để mặt mộc, lần này lại thay lễ phục và giày cao gót, chỉ có điều cô ta trông rụt rè, có phần không hòa nhập với xung quanh.
Mẹ tôi thân thiết chỉnh lại tóc mái cho cô ta.
Nhìn thấy tôi, Tô Đinh càng ôm chặt lấy cánh tay của mẹ tôi.
“Mẹ, mẹ xem, em Lật Lật cũng đến rồi.”
Tôi nghi ngờ mình nghe nhầm: “Cô gọi mẹ tôi là gì?”
“Đúng vậy, Lật Lật, con còn chưa biết, mẹ đã nhận Đinh Đinh làm con gái nuôi rồi. Trước đây giữa chúng ta có chút hiểu lầm không vui, nhưng không sao, sau này sẽ là người một nhà.”
Cha tôi cũng bày ra vẻ mặt vui mừng: “Vẫn là con bé Đinh Đinh rộng lượng, hiểu chuyện. Không giống Lật Lật, từ nhỏ đã ở với ông bà nội, tính cách cũng ngang bướng, vẫn luôn không quá thân thiết với chúng ta.”
“Lật Lật, đây là thiệp mời đính hôn của chị và Tiểu Phi, nghĩ đi nghĩ lại, chị vẫn nên tự tay đưa cho em thì hơn.”
“Ai là em gái của cô.” Tôi nhận thiệp mời, tiện tay ném vào thùng rác.
“Trần Lật Lật, con quá đáng rồi đấy.” Bố tôi nghiêm mặt với tôi: “Xin lỗi Đinh Đinh đi.”
“Vậy có là gì?” Tôi cười lạnh: “Con nhớ lúc Tô Đinh và Thẩm Phi ở bên nhau, hôn ước giữa con và Thẩm Phi còn chưa được hủy bỏ.”
“Lúc cha mẹ nhận cô ta làm con gái nuôi cũng không hề hỏi ý kiến của đứa con gái ruột là con đây, ít nhất cũng phải đến mức độ này mới gọi là quá đáng chứ.”
Hốc mắt Tô Đinh ngấn lệ:
“Lật Lật, chị và Tiểu Phi yêu nhau thì có gì sai? Em lâu vậy rồi cũng không về nhà, cha mẹ không có ai bầu bạn, chị mới giúp em làm tròn chữ hiếu. Sao em cứ phải nhắm vào chị như vậy.”
Tôi rất phiền cái thái độ hở ra là khóc của Tô Đinh, nghe mà đau cả đầu:
“Dù các người có yêu nhau cũng không thể thay đổi được sự thật cô là kẻ thứ ba chen chân vào tình cảm của người khác.”
“Còn nữa, không phải tôi không về nhà, là hai người bọn họ nhất quyết đuổi tôi đi, còn nói coi như không có đứa con gái như tôi.”
“Nếu cô đã thánh mẫu, rộng lượng như vậy, sao lúc đó không đứng ra nói mấy lời hoang đường như đã tha thứ cho tôi đi.”
Nói xong, tôi bưng ly rượu chuẩn bị rời đi.
Dường như Tô Đinh muốn đi theo, kết quả lại giẫm phải váy của tôi, ngã xuống nền đất bằng phẳng.
Cũng may tôi có nhiều năm kinh nghiệm đi giày cao gót, miễn cưỡng giữ được thăng bằng.
Người không bị ngã, nhưng rượu trong ly bị hất ra ngoài, phần lớn đổ lên người Tô Đinh.
Cú ngã này không nặng không nhẹ, vừa lúc thu hút sự chú ý của những người xung quanh.
Thẩm Phi và Tống Hoài Nam vừa kết thúc cuộc trò chuyện, đi tới.
Xung quanh đã vang lên vô số tiếng xì xào:
“Lại là Trần Lật Lật, đây là lần thứ mấy cô ta gây sự với Tô Đinh rồi.”
“Người phụ nữ này đáng sợ, giữa thanh thiên bạch nhật mà dám đẩy người ta ngã xuống đất, còn hất rượu. Đây không phải là bắt nạt sao?”
“Tâm địa xấu xa như vậy, thảo nào Thẩm Phi thà cưới cô vợ bạch liên hoa không tiền không sắc Tô Đinh còn hơn là cưới cô ta.”
…
“Sao vậy?”
“Em có sao không?”
Thẩm Phi và Tống Hoài Nam gần như đồng thời lên tiếng, chỉ có điều, Thẩm Phi đang đỡ Tô Đinh, còn Tống Hoài Nam thì đang quan tâm đến tôi.
“Ông xã, váy bị bẩn rồi, chiếc váy này là phiên bản giới hạn toàn cầu, rất khó mua lại được.”
Nhìn vết rượu vang trên váy, tôi đau lòng than thở với Tống Hoài Nam.
“Em không sao là tốt rồi, váy của thương hiệu này sắp ra mẫu mới, đến lúc đó lại mua.”
Bình luận:
【Trời lạnh rồi, có thể cho tôi thò tay vào ví của Tống tổng để sưởi ấm không?】
【So sánh như vậy, vợ chồng ác nhân của chúng ta bình thường hơn cặp đôi nam nữ chính kia nhiều. Điên nữ chỉ biết khóc lóc nũng nịu, còn điên nam thì thích ra vẻ đàn ông đích thực, haizz.】
“Anh Tống, anh… anh là chồng của Trần Lật Lật sao?”
Tô Đinh loạng choạng đứng dậy, hết nhìn tôi rồi lại nhìn Tống Hoài Nam, vẻ mặt không thể tin nổi.
【Sắp đến rồi, sắp đến rồi, màn lộ thân phận kinh điển sắp đến rồi. Trước đây Tô Đinh vẫn luôn không biết thân phận thật của Tống Hoài Nam, như mặt trời nhỏ sưởi ấm cho nam phụ, trong lòng nam phụ chưa chắc cô ta đã không quan trọng bằng nữ phụ.】