Đọc truyện Kế Hoạch Báo Thù Của Nữ Thần – Chương 6: Thảm Họa Quản Lý: Công Ty Bên Bờ Sụp Đổ.
9
Sau khi tôi rời đi, Tiểu Mạc là người đầu tiên nổi giận. Cô ấy là trợ lý của Hứa Ngạn, làm chung văn phòng với anh ta. Cô đã nhắn tin cho tôi qua WeChat để kể về những chuyện xảy ra sau đó.
Hứa Ngạn và Giản Ninh nhận ra rằng tôi có ảnh hưởng quá lớn đến công ty. Sau khi tôi đi, đồng nghiệp mất tinh thần, không còn động lực làm việc. Họ muốn xây dựng phe cánh riêng, đẩy dần những nhân viên cũ ra ngoài.
Giản Ninh tiếp quản dự án Nam Thành mà tôi đang phụ trách, nhưng cô ta thậm chí còn không hiểu nổi bản kế hoạch. Hứa Ngạn bảo Tiểu Lưu và vài đồng nghiệp khác giải thích, nhưng họ giảng đi giảng lại, Giản Ninh vẫn không hiểu. Thế là cô ta quay sang than phiền với Hứa Ngạn. Vì đó là “nữ thần” mà Hứa Ngạn đã phải rất vất vả theo đuổi, tất nhiên anh ta không để cô chịu ấm ức.
“Nhưng Hứa tổng cứ nuông chiều cô ấy nên chẳng ai làm gì được. Họ đã công khai mối quan hệ, suốt ngày dính lấy nhau trong công ty.”
Hứa Ngạn bắt đầu chỉ trích Tiểu Lưu và những người khác một cách vô cớ. Tiểu Lưu đã nộp đơn xin nghỉ vì quá bức xúc, nhưng Hứa Ngạn không cho nghỉ ngay mà bắt họ phải hoàn thành việc bàn giao.
“Giờ Hứa tổng đúng kiểu ‘não yêu đương’, để tiện gần gũi với Giản Ninh, anh ta còn đuổi em ra khỏi văn phòng, bảo em dọn bàn ra ngồi ngay trước cửa làm việc, cứ như em là người gác cổng riêng cho anh ta vậy! Em không chịu nổi nên cũng nộp đơn xin nghỉ rồi.”
Sau đó, các đồng nghiệp khác cũng lần lượt liên hệ, vui vẻ báo tin về tình hình dự án Nam Thành qua WeChat.
Tại cuộc họp dự án Nam Thành đầu tiên, phía Nam Thành rất coi trọng dự án này nên có đến năm, sáu vị giám đốc cấp cao tham dự. Trong khi đó, phía Thần Quang chỉ có Giản Ninh dẫn theo vài nhân viên, mà cô ta còn đến trễ nửa tiếng.
Trước đây, khi tôi còn làm, Hứa Ngạn chỉ tham dự lúc ký hợp đồng, còn lại mọi việc đều do tôi phụ trách. Lần này, anh ta không nghĩ đến chuyện phải tham gia cuộc họp, vì đã quen giao phó toàn bộ cho tôi.
Khi nhân viên Thần Quang ngồi vào chỗ, phía Nam Thành đã tỏ ra rất bất mãn, đặc biệt là khi không thấy tôi xuất hiện. Tổng giám đốc Thẩm của Nam Thành lập tức hỏi:
“Cô Tang của Thần Quang đâu? Tại sao cô ấy không đến?”
Giản Ninh đành nói lấp liếm: “Cô Tang hôm nay có việc bận, không thể đến được ạ.”
Tổng giám đốc Thẩm nghiêm giọng: “Nếu người phụ trách là cô Tang không có mặt, vậy cuộc họp này hoãn lại. Hơn nữa, nếu không hoàn thành đúng tiến độ, Thần Quang sẽ phải chịu mọi tổn thất.”
Tất nhiên, tôi không thể đại diện cho Thần Quang tham dự cuộc họp được nữa. Giản Ninh ấp úng đáp: “Thật xin lỗi, do công ty có sự thay đổi chiến lược, dự án Nam Thành này hiện do tôi phụ trách.”
Nghe vậy, Tổng giám đốc Thẩm càng nổi giận, chỉ vào Giản Ninh và hỏi: “Cô là ai? Tôi không nhớ đã gặp cô trong các buổi đấu thầu. Cô được bổ nhiệm từ đâu? Trước đây cô đã phụ trách dự án của công ty nào? Và cô có ý kiến gì về việc tối ưu hóa chức năng sản phẩm?”
Giản Ninh bị hỏi đến không nói nên lời, chỉ biết lắp bắp nhìn sang Tiểu Lưu cầu cứu, nhưng Tiểu Lưu làm như không thấy.
Một lúc sau, Giản Ninh lúng túng trả lời bừa, khiến các giám đốc bên Nam Thành lắc đầu thất vọng: “Công ty Thần Quang thuê cô về để làm trò cười à?”
Giản Ninh đỏ mặt, lí nhí: “Thành thật xin lỗi, tôi vừa mới tiếp quản dự án nên chưa quen, sẽ cố gắng học hỏi và tìm hiểu thêm.”
Câu trả lời của cô ta khiến cả phòng họp bật cười: “Cô nghĩ mình là học sinh tiểu học chắc? Đây là dự án trị giá cả tỷ, cô lại bảo đang học hỏi? Tôi nghi ngờ Thần Quang các người lừa đảo, và cũng không chắc cô Tang có thực sự là người của công ty các người hay không.”
Giản Ninh buột miệng nói ngay: “Tất nhiên cô Tang từng là người của công ty chúng tôi, nhưng giờ cô ấy đã nghỉ việc rồi.”
Tổng giám đốc Thẩm nghe vậy liền đáp: “Vậy rất tiếc, các người đã vi phạm hợp đồng. Khi ký kết, chúng tôi đã có điều khoản phụ, rằng dự án này phải do cô Tang dẫn dắt. Nếu cô ấy đã nghỉ việc, tôi nghĩ không cần tiếp tục hợp tác nữa. Thần Quang sẽ phải bồi thường 30% giá trị hợp đồng.”
Lý do Nam Thành chọn Thần Quang không phải vì công ty mà vì năng lực cá nhân của tôi. Về cơ bản, Thần Quang không có tên tuổi gì trong ngành.
Khi nghe đến khoản bồi thường, Giản Ninh sững sờ, run rẩy gọi điện cho Hứa Ngạn.
Lúc này, Hứa Ngạn mới nhận ra tình hình nghiêm trọng. Bồi thường 30% tương đương với 30 triệu nhân dân tệ. Ngay cả bán công ty cũng không đủ để trả số tiền này.
Trước đây, các dự án công ty làm chỉ d.a.o động từ một đến hai triệu, dự án lớn nhất cũng không vượt quá mười triệu. Ngành này có vẻ các dự án giá trị lớn, nhưng thực tế lợi nhuận rất thấp. Công ty chỉ vừa trả hết nợ, hiện tại không có nhiều vốn lưu động.