Đọc truyện Kế Hoạch Báo Thù Của Nữ Thần – Chương 10: Cuộc Chiến Danh Dự: Sự Thật Được Phơi Bày.

Dù công ty Thần Quang đã bị tập đoàn An Nam đưa vào danh sách đen, họ đã nhanh chóng đăng ký một công ty mới tên Yến Ninh để tham gia đấu thầu.

“Tang Du, nghe nói công việc của cô không còn suôn sẻ nữa. Hay là thế này, chúng tôi sẽ mua lại công ty cô, cô ra giá đi.” Hứa Ngạn vừa gặp đã mở lời, giọng điệu đầy tự tin.

Tôi chỉ liếc anh ta một cái rồi thản nhiên đáp: “Hai người cút đi chỗ khác.”

“Mười tỷ có đủ không? Nếu không đủ, chúng ta có thể thương lượng thêm.” Hứa Ngạn tự tin nhìn tôi, giọng đầy vẻ đắc thắng: “Tang Du, mười tỷ không phải là ít đâu. Nhưng cô phải giao công nghệ mới của mình ra.”

Vừa mở miệng đã nói mười tỷ, tôi không tin anh ta có thể tự mình chi ra số tiền đó. Gần đây tôi bận rộn với dự án, không có thời gian quan tâm đến Hứa Ngạn và Giản Ninh, nhưng tôi biết chắc những tin đồn về tôi trên mạng không thể thiếu phần “góp công” của họ.

“Đã nói là không bán, sao vẫn không hiểu tiếng người à?” Tiểu Mạc bước lên trước, đuổi họ đi.

“Cô không bán à? Đợi người khác cũng làm ra công nghệ giống cô thì công ty của cô chẳng đáng giá đâu. Cô mở công ty này, có khi cả đời cũng không kiếm được mười tỷ đấy.” “Phụ nữ phải biết chăm sóc bản thân mình, cầm số tiền này đi dưỡng da, làm đẹp chẳng tốt hơn sao? Cô nhìn mình đi, nghe nói thức đêm nhiều đến nỗi da dẻ vàng vọt hết cả rồi.” Hứa Ngạn và Giản Ninh thay nhau công kích, giọng điệu đầy mỉa mai.

Tôi mỉm cười đáp lại: “Mười tỷ à, tôi có thể lấy ra ngay bây giờ.”

Giản Ninh tỏ ra kinh ngạc, hét lên the thé: “Tang Du, cô nói mớ à? Cô có mười tỷ ngay bây giờ sao?!”

“Công ty tôi có vốn đăng ký là mười tỷ, tiền đã nộp đủ, chứ không phải công ty vỏ bọc rỗng tuếch như của mấy người. Hiện tại công ty các người chỉ còn đúng hai người thôi phải không?” Tiểu Mạc đứng chắn trước tôi, không chút nhún nhường.

Nghe nói công ty tôi đã nộp đủ vốn đăng ký mười tỷ, Giản Ninh trở nên kích động như được tiêm m.á.u gà. Cô ta hét to trước đám phóng viên đang có mặt tại buổi đấu thầu: “Mọi người làm chứng nhé! Tang Du này làm ở Thần Quang bốn năm, tổng lương chưa đến năm triệu, vậy mà giờ mở miệng nói có mười tỷ để đăng ký công ty! Tiền này từ đâu ra? Tôi đã nói cô ta bám víu đại gia, mà cô ta không chịu thừa nhận! Chẳng phải là Tổng Giám đốc Thẩm của Nam Thành sao? Năm ngoái tôi đã thấy họ hẹn hò với nhau rồi!”

Các phóng viên ngay lập tức chĩa ống kính về phía tôi. “Đây chẳng phải cô Tang Du đang dính lùm xùm gần đây sao?” “Cô ấy họ Tang, không biết có liên quan gì đến nhà họ Tang ở Ninh Thành không nhỉ?” “Cũng khó nói.”

Tôi cười nhạt, đáp lời: “Vậy ra chính cô là người bịa đặt những tin đồn về tôi trên mạng? Đoạn video đó là do cô quay lén rồi tung lên?”

“Tôi… Tôi không có!” Giản Ninh hoảng hốt, chối đây đẩy.

“Không thừa nhận cũng không sao. Công ty Nam Thành và chúng tôi đã báo cảnh sát rồi. Đây là xã hội pháp trị, tung tin đồn trên mạng cũng sẽ bị xử lý theo pháp luật.”

“Cô báo cảnh sát thì tôi cũng chẳng sợ!” Hứa Ngạn tỏ ra không chút nao núng, mặt mày như viết sẵn dòng chữ “tôi có chỗ dựa”.

16

“Vậy xin hỏi cô Tang Du, bức ảnh cô và Tổng Giám đốc Thẩm đi ăn rồi cùng nhau tiến về khách sạn có phải là thật không?”

“Tất nhiên là thật.” Tôi bình thản trả lời, khiến cả khán phòng xôn xao.

“Nhưng tôi muốn bổ sung một điều: đúng là tôi có đi về phía khách sạn, nhưng Tổng Giám đốc Thẩm chỉ tiễn tôi đến ngã tư rồi xuống hầm để xe của trung tâm thương mại.”

“Tang Du, vậy cô có thể giải thích về số vốn đăng ký mười tỷ mà cô nhắc đến lúc nãy không?” Hứa Ngạn vẫn bám chặt vào con số này, rõ ràng anh ta đang bị sốc nặng.

Tôi nhìn anh ta, rồi đột nhiên mỉm cười: “Tiền bố tôi cho, anh hài lòng với câu trả lời này chứ?”

“Bố cô là đại gia à?”

Tôi lắc đầu: “Hứa Ngạn, anh đúng là ngốc, đến nỗi đầu đội sừng mà còn không biết. Anh vẫn cố tình gây sự với tôi, chẳng phải do Tang Dược bảo anh làm thế sao? Anh tự đắc vì nghĩ rằng đã tìm được một chỗ dựa vững chắc đúng không?”

“Cô quen Tổng Giám đốc Tang sao?”

“Anh nghĩ sao? Không chỉ quen mà còn rất thân.”

Vừa dứt lời, dưới sân khấu bắt đầu rộ lên tiếng bàn tán: “Chẳng lẽ cô ấy thực sự là người nhà họ Tang ở Ninh Thành?” “Cũng có thể chỉ là mượn danh, nghe nói trước đây Tang Du chỉ là một nhân viên nhỏ dưới quyền Hứa Ngạn thôi mà.” “Hay là con nhà giàu đi trải nghiệm cuộc sống?”

Đúng lúc đó, các lãnh đạo của tập đoàn An Nam, bao gồm cả Tổng Giám đốc Thẩm, đã không thể ngồi yên được nữa. Sau thành công của dự án Nam Thành, ông đã được thăng chức lên ban lãnh đạo tập đoàn. Thẩm tổng tiến lên sân khấu, cầm lấy micro và giải thích sự thật đằng sau những tin đồn: