Đọc truyện Kế Hoạch Báo Thù Của Nữ Thần – Chương 8: Đoàn Kết Vượt Qua Tin Đồn: Bước Chuyển Mới.
Tiểu Mạc chỉ vào những tin đồn trên mạng, tức đến phát run: “Chị Tang, chị nhìn xem, những người này nói năng bậy bạ, thật kinh tởm. Em tức điên lên mất, em nhất định phải lên mạng chửi c.h.ế.t bọn họ!”
“Đừng làm vậy, cãi nhau với họ chỉ tốn thời gian. Rõ ràng họ đang ghen tị với chúng ta. Điều chúng ta cần làm bây giờ là dồn hết tâm sức vào dự án.”
“Đúng vậy, dự án Nam Thành là dự án đầu tay của Vũ Dương. Làm nó thật tốt mới là cách đáp trả mạnh mẽ nhất.”
Tôi đã tổ chức một cuộc họp với các đồng nghiệp, nhắc nhở họ đừng để tâm đến những tin đồn trên mạng. Mục tiêu của đối thủ là gây rối, và nếu chúng ta mất thời gian đấu khẩu với họ, chẳng phải đã mắc bẫy rồi sao?
Huống hồ, với những tin đồn kiểu này, dù có báo công an thì kết quả cùng lắm chỉ là một lời xin lỗi hời hợt.
Tôi muốn một đòn quyết định, đánh gục đối thủ hoàn toàn.
Chúng tôi vẫn giữ thái độ im lặng, không phản ứng lại bất kỳ tin đồn nào, tập trung toàn lực vào dự án.
Phía Nam Thành cũng giữ im lặng, không hề có phản ứng, như thể không biết gì về những tin đồn đó.
Dự án được tiến hành suôn sẻ nhờ vào nỗ lực của cả hai bên. Với dự án này, chúng tôi muốn áp dụng công nghệ và quy trình tiên tiến nhất. Khi bàn bạc với Tổng giám đốc Thẩm về việc này, tôi đã trình bày những ưu điểm vượt trội của công nghệ mới.
Tổng giám đốc Thẩm nghe xong, nhận thấy công nghệ này rất có tiềm năng phát triển, liền báo cáo tình hình lên tập đoàn An Nam, công ty mẹ của Nam Thành. Điều này đã thu hút sự chú ý của tổng bộ tập đoàn.
Tổng Giám đốc tập đoàn An Nam, ông Cố, rất hứng thú với công nghệ này và quyết định đích thân đến thăm công ty Vũ Dương của chúng tôi.
Biết “bên A” sắp ghé thăm, chúng tôi chỉ còn biết dốc sức chuẩn bị để đón tiếp thật chu đáo.
Tại phòng họp của công ty.
Trước mặt tôi là một người đàn ông trẻ tuổi, đeo cặp kính gọng vàng, dáng vẻ lịch thiệp nhưng lạnh lùng.
“Chào cô! Tôi là Cố Tuấn.”
Tôi thoáng sững sờ, Tổng Giám đốc Thẩm liền giải thích: “Đây là Tổng Giám đốc Cố của tập đoàn chúng tôi.”
Từ trước đến nay, tôi luôn nghĩ CEO của An Nam phải ít nhất cũng ngoài bốn mươi, không ngờ lại trẻ đến vậy, trông chỉ như một sinh viên vừa ra trường.
“Tôi có thể xem bản thiết kế của các cô không?”
Tổng Giám đốc Cố nhận lấy bản thiết kế từ tay tôi, chăm chú xem xét. Ban đầu, tôi chỉ nghĩ anh ta muốn xem lướt qua cho biết, nhưng không ngờ anh ta lại xem kỹ toàn bộ bản thiết kế đã hoàn thành, vừa xem vừa hỏi tôi những câu liên quan, thậm chí còn góp ý ở một vài điểm.
Quá trình diễn ra khá ngắn gọn và súc tích, nhưng những câu hỏi anh ta đặt ra đều trúng ngay trọng tâm.
Tôi chợt hiểu vì sao một người trẻ tuổi như vậy lại có thể điều hành cả một tập đoàn lớn – anh ta quả thực rất có tài.
Sau khi nắm bắt đầy đủ thông tin, Cố Tuấn hỏi thêm vài câu về quá trình học tập và chuyên môn của tôi, cuối cùng mới xác nhận cho phép chúng tôi áp dụng công nghệ mới vào dự án.
13
Vì đây là lần đầu tiên công nghệ này được áp dụng, không ai trong chúng tôi thực sự quen thuộc với quy trình. Mỗi bước đều phải thử nghiệm và điều chỉnh nhiều lần để tìm ra thông số phù hợp nhất. Toàn bộ công ty đã dốc hết sức lực vào dự án, đó cũng là một trong những lý do tôi bảo mọi người đừng bận tâm đến những lời đồn trên mạng — đơn giản là chúng tôi không có thời gian.
Ấy vậy mà, Cố Tuấn, Tổng Giám đốc của An Nam, sau một lần họp dự án đã hỏi tôi có cần anh giúp xử lý những lời đồn đó không. Lúc ấy, tin đồn đã gần lắng xuống nên tôi đã khéo léo từ chối.
Cố Tuấn rất quan tâm đến công nghệ mới của chúng tôi, nên mỗi lần họp dự án, anh đều bay đến tham dự trực tiếp. Dĩ nhiên, các cuộc họp không phải lúc nào cũng suôn sẻ. Chúng tôi đều là những người có lập trường và chính kiến mạnh mẽ, nên thường xuyên tranh cãi về các thông số kỹ thuật:
“Tang Du, tôi vẫn nghĩ tỉ lệ này nên giảm một chút thì phù hợp hơn.” Cố Tuấn ngả người dựa vào ghế, khẽ xoa trán và nhìn tôi chăm chú.
“Rõ ràng là cần tăng thêm. Nếu không, các công đoạn sau sẽ rất khó kết nối. Anh chưa từng thực sự tham gia dự án nên không tính đến vấn đề này.”
Tôi thẳng thừng bác bỏ. Chúng tôi đã tranh luận về vấn đề này cả tiếng đồng hồ rồi. Tôi không phải kiểu nhà thầu răm rắp nghe theo yêu cầu của bên A, ít nhất trong lĩnh vực kỹ thuật, tôi rất tự tin vào chuyên môn của mình.
Cố Tuấn nhìn tôi rồi bỗng bật cười, không hiểu sao anh ấy đột ngột thỏa hiệp: “Được thôi, theo ý cô. Thật chưa thấy bên B nào mạnh mẽ như cô. Nếu dự án này không khiến tôi hài lòng, tôi sẽ đòi bồi thường đấy.”